Người thứ nhất lặn lội đi tìm viên ngọc mà ông cho là quý giá nhất. Ông băng rừng vượt biển, đi đến bất cứ nơi đâu nghe nói có bán đá quý. Cuối cùng, ông đã thỏa mãn vì tìm mua được một viên ngọc tuyệt hảo. Trở lại quê hương, ông có ý chờ đợi người bạn thân, vừa để khoe viên ngọc của mình, vừa tò mò muốn biết điều quý giá của bạn mình là gì.
Nhiều năm trôi qua mà người bạn vẫn bặt vô âm tín. Ông đi khắp nơi để mong thụ giáo với các bậc hiền nhân để hỏi xem: “Muốn tìm gặp được Thiên Chúa thì phải làm gì? ”. Ông cũng tìm đọc các sách đạo đức, nghiền ngẫm suy tư, nhưng rồi ông vẫn chưa gặp được Thiên Chúa... Một ngày kia, đang thơ thẩn đi dọc theo một con lạch nhỏ, ông bỗng thấy một con vịt mẹ và một đàn vịt con đang bơi lội. Ðàn vịt con cứ muốn tách ra đi riêng để mò tôm tép, vì thế, vịt mẹ cứ phải kiên nhẫn lặn lội tìm hết đứa con này đến đứa con kia, muốn chúng phải quay về với đàn. Ngẫm nghĩ một lúc, ông chợt mỉm cười rạng rỡ và vội vã lên đường trở về quê hương với hai bàn tay trắng .
Vừa gặp lại nhau, người bạn tìm được ngọc quý đã buột miệng hỏi: "Nào, anh hãy cho tôi xem món đồ quý giá nhất mà anh đã tìm được. Tôi nghĩ đó phải là một cái gì tuyệt diệu, bởi vì trông anh thật hạnh phúc mãn nguyện !"
Người bạn trở về với hai bàn tay trắng nhưng tâm hồn thì tràn ngập hân hoan liền cất tiếng trả lời: "Tôi đã đi tìm Thiên Chúa, và cuối cùng tôi mới hiểu ra rằng: chính Thiên Chúa, Người đã đi tìm gặp tôi !"
(Trích từ "Như Lòng Chúa Khoan Dung")
***
Bạn thân mến! Bài Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay tường thuật hai môn đệ Anrê và Gioan cũng lên đường đi tìm kiếm những điều qúy giá nhất trên cuộc đời này. Hai ông đã nghe theo lời nói của thầy mình là Gioan Tẩy Giả nói về Đức Giêsu khi Ngài đi ngang qua. Gioan đã giơ cao tay chỉ về Đức Giêsu và giới thiệu Ngài cho môn đệ của mình được biết: "Ðây là Chiên Thiên Chúa" (Ga.1:36). Anrê và Gioan nghe thấy thầy mình giới thiệu Đức Giêsu là Chiên Thiên Chúa, hai ông đã bỏ thầy mình lại phía sau lưng và lên đường bước đi theo Đức Giêsu. Không biết hai ông đã đi theo Ngài bao lâu và bao xa. Chỉ biết họ rụt rè không biết bắt đầu câu chuyện thế nào. Ðức Giêsu thấy sự lúng túng dễ thương của họ. Chính Ngài đã mở đầu cuộc đối thoại: “Các anh tìm gì thế ?” Họ đáp: “Thầy ở đâu ?”. Đức Giêsu trả lời “ Đến mà xem” (Ga.1:38-39)
Các anh tìm gì thế ? Câu hỏi này bắt hai ông phải trở lại với lòng mình, phải ý thức về nỗi khát khao hy vọng trong lòng mình. Tôi đang tìm kiếm điều gì? Tiền bạc, tiếng tăm, danh vọng, thỏa mãn? Hay tôi đang tìm một “ai đó” cho đời tôi một hướng đi?
Thưa Thầy, Thầy ở đâu? Câu trả lời này cũng là một câu hỏi mà khi nghe thoáng qua ta thấy thật nhớ ngẩn, vì chẳng liên hệ đến câu hỏi “các anh tìm gì thế”. Nhưng khi để ý và lắng nghe câu nói ta mới hiểu ra được ý muốn của hai ông: “Chúng tôi muốn biết nhà của Thầy, muốn đến thăm Thầy”. Ðến nhà một người là đi vào thế giới của người đó. Hai ông không chỉ muốn biết Ðức Giêsu qua lời giới thiệu của Gioan, qua kinh nghiệm gặp gỡ Đức Giêsu của Gioan… nhưng hai ông còn muốn đích thân gặp gỡ Ngài trong riêng tư thân mật, trong kinh nghiệm gặp gỡ của riêng mình
Hãy đến mà xem. Ðức Giêsu không giấu hai ông về thế giới của Ngài. Ngài không dùng lý thuyết dài dòng mà rất cụ thể, rất thực tế: "Ðến mà xem" vì "Trăm nghe không bằng một thấy".
Hai ông đã nhận lời mời ngay lập tức. Họ đã đến xem và đã ở lại. Ta chẳng rõ chi tiết của cuộc gặp gỡ hạnh ngộ này: Đức Giêsu đã nói gì với họ? Họ đã nhìn thấy điều gì trong cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của Đức Giêsu? Chắc chắn đây phải là một kỷ niệm không quên của hai ông với Đức Giêsu, một kinh nghiệm gặp gỡ hết sức riêng tư và độc đáo với Đức Giêsu…Vì kết quả của cuộc gặp gỡ hạnh ngộ này là: "Chúng tôi đã thấy Ðấng Mêsia".(Ga.1:41)
Nếu ta muốn gặp gỡ Đức Giêsu, chỉ có một cách duy nhất là hãy tìm đến với Ngài và ở lại bên Ngài trong tình thân mật. Kinh nghiệm gặp gỡ Đức Giêsu của Anrê và Gioan phải là kinh nghiệm của mọi người Kitô. Ta phải tìm đến với Ngài và ở lại bên Ngài, phải đích thân mặt đối mặt với Ngài.
Tuyệt đỉnh ơn gọi của người Kitô trước hết không phải là làm việc cho Chúa, nhưng là được mời gọi để sống thân mật với Ngài trong tình Cha-Con thắm thiết, được mời gọi để ở bên cạnh Ngài, để Ngài uốn nắn dạy dỗ rồi sau đó mới là làm việc cho Ngài, để Ngài sai đi lên đường rao giảng Tin Mừng trong Nước của Ngài.
Nhiều lúc ta tưởng đến Nhà Thờ vào ngày Chúa Nhật là đã đáp lại tiếng Chúa mời gọi, nhưng không phải thế. Chúa không mời gọi ta chỉ đi Lễ như trả nợ. Chúa muốn ta thực sự gặp gỡ Người, tiếp xúc thân mật với Người, sống thân thiết với Người trong tình con thảo.
Xin mời bạn cùng với tôi, chúng ta cùng nhau đi vào lòng mình để nhìn ra “Hành Trình Ðức Tin” của ta . Đó phải là một hành trình đi về và gặp gỡ Thiên Chúa. Sau bao nhiêu năm giữ đạo, tôi đã đi đến đâu ? Đã bao nhiêu lần tôi được gặp gỡ Thiên Chúa? Hôm nay tôi có sống gần Chúa hơn ngày hôm qua không ? Hãy đến với Chúa, Ngài đang chờ đợi ta. Ngài đang mời gọi ta. Ngài đang mở rộng vòng tay, mở rộng trái tim để đón ta đến sống trong tình yêu của Ngài. Tình yêu ấy là hạnh phúc muôn đời và là tất cả của đời ta.
***
Lạy Chúa! Sau khi gặp gỡ Chúa, Anrê đã vội vã đi tìm em là Phêrô và dẫn em mình đến với Đức Giêsu. Từ đó, Anrê luôn bước theo Ðức Giêsu. Ông đã đem chính mạng sống của mình làm chứng cho tình yêu Đức Giêsu. Ông đã đổ máu ra để chứng thực cho tình yêu ấy.
Xin cho con biết noi gương bắt chước Anrê: luôn khát khao gặp gỡ Chúa, luôn hăng say giới thiệu Chúa cho anh chị em của con, và nhất là biết can đảm để đứng lên làm chứng cho tình yêu Thiên Chúa. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét