Chúa Giêsu nói: ” Nếu hạt lúa gieo vào lòng đất không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác, nếu chúng ta không mất sự sống, chúng ta sẽ không tìm thấy sự sống; nếu Con Thiên Chúa không chết đi, Người không thể gửi Thần khí đến “ ( Ga 12, 24-25 ).
Thánh nữ Monica không ở ngoài luật miễn trừ. Lịch sử ghi rằng, năm 22 tuổi, Monica có lòng đạo đức, nên vâng lời cha mẹ kết hôn với một chàng thanh niên thuộc gia đình giầu có, quý phái. Patricius tính tình ngang tàng, độc ác và tuổi lại gấp đôi Monica. Lời Chúa thực đã soi chiếu vào tâm hồn thánh nữ bởi vì Monica rất khổ tâm, nhưng thánh nữ vẫn vui vẻ vâng lời cha mẹ với tin tưởng sẽ cứu được linh hồn Patricius. Chúa có con đường của Ngài và ơn gọi, sự chọn lựa của Chúa là do tình thương nhưng không của Ngài. Monica đã cầu nguyện, khóc lóc không ngừng. Chúa đã nhận lời thánh nữ, do đó, Monica đã cải hóa được người chồng và mấy năm sau, Monica sinh được ba người con: Augustinô là con đầu lòng. Dù sống trong hoàn cảnh của gia đình chồng không có đạo. Nhưng Monica đã chu toàn sứ mạng làm vợ, làm mẹ và luôn giáo dục con cái đi theo đường lối của Chúa. Thánh nữ Monica hết mực yêu thương con cái, đặc biệt là Augustinô. Nhưng thử thách luôn rình rập, bủa vây Monica…Augustinô càng lớn càng hư. Chúa cho trí thông minh, Augustinô đâm lười biếng. Bị cha mẹ sửa phạt, Augustinô lừa dối cha mẹ, thầy cô giáo và bắt đầu từ đó theo chúng theo bạn ăn chơi trác tráng, trụy lạc. Được đi học xa ở thành phố, Augustinô chạy theo những làn sóng tôi lỗi, nhất là chạy theo bè rối Manikê chống lại đức tin. Đau khổ chồng chất khổ đau, Monica vẫn một mực tin tưởng vào tình yêu và sức mạnh của Thiên Chúa. Monica kiên trì cầu nguyện và làm nhiều việc lành phúc đức.
Những giọt nước mắt khổ đau không ngừng lăn trên gò má của bà mẹ Monica kiên tâm, bền chí. Ở đây làm chúng ta nhớ lại, Chúa Giêsu phục sinh đã quở trách hai môn đệ trên đường Emmaus sau cái chết và sống lại của Chúa: “ Hỡi những kẻ tối tăm, lòng chậm tin vào những lời các ngôn sứ ! Nào Đấng Kitô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao “ ( Lc 24, 25-26 ). Theo Cha Henri J.M Nouwen: ” Thiên Chúa đã cho chúng ta thấy một cách sống mới. Đó là sống đời sống chấp nhận đau khổ, không phải vì muốn đau khổ, nhưng biết rằng qua đau khổ sẽ có một cái gì mới nảy sinh. Đức Giêsu so sánh nỗi đau khổ chúng ta như “ đau khổ khi sinh đẻ “. Người nói: ” Khi sinh con, người đàn bà lo buồn vì đến giờ của mình; nhưng sinh con rồi, thì không còn nhớ đến cơn gian nan nữa, bởi được chan chứa niềm vui, vì một con người đã sinh ra trong thế gian “ ( Ga 16, 21 ).
Những giọt nước mắt của bà mẹ Monica đau khổ, những giọt nước mắt sám hối và ăn năn, những giọt nước mắt kiên trì, không ngừng hy vọng. Những giọt nước mắt và lời cầu nguyện không ngừng của bà mẹ cậy trông, kiên trì và tin tưởng đã được Thiên Chúa nhận lời. Thánh giá trở thành niềm vui. Thánh giá thực sự là biểu tượng cho sự chết và sự sống, cho đau khổ và hạnh phúc, cho buồn phiền và hân hoan, cho thất bại và cho toàn thắng. Thánh giá hướng dẫn con đường cho mọi người đi.
Chúa đã hoán cải Augustinô qua nhiều thất bại cay đắng. Augustinô đã tìm đường trở về với Thiên Chúa. Chính vào đêm phục sinh, thánh Ambrosiô giám mục đã rửa tội cho Augustinô. Thánh giá biến thành niềm vui. Đau khổ biến thành hân hoan, hạnh phúc. Thánh nữ Monica và Augustinô đã trở về Phi Châu trong niềm hạnh phúc vô bờ. Nước mắt hạnh phúc của bà đã trở nên niềm vui không thể nào tả xiết ! Tuy nhiên, Chúa lại dẫn thánh nữ đi một con đường hoàn toàn theo ý Chúa. Thánh nữ đã qua đời thật bình an trong cuộc hành trình ấy vào năm 387.
Chúa đã thưởng công cho thánh nữ. Xác thánh nhân được chôn cất tại Otti và vào năm 1430, Đức Thánh Cha Martinô truyền đem xác thánh nữ về nhà thờ con của thánh nhân là Augustinô tại Roma.
Lạy thánh nữ Monica, xin cầu thay nguyện giúp cho các bà mẹ Công giáo luôn noi gương bắt chước thánh nữ: kiên trì, can đảm chịu đựng những thử thách, những đau khổ và luôn biết cầu nguyện không ngừng. Xin cho các bà mẹ Công giáo luôn yêu thương chồng, con, gia đình và biết xây dựng gia đình trong sự kính mến, tuân phục Chúa để mọi người nhận ra rằng: ” Không có Chúa chúng ta không thể làm gì được “. Amen.
Tác giả bài viết: Lm Giuse Nguyễn Hưng Lợi DCCT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét