Người Do Thái không được phép ăn máu, và không được đụng chạm tới, ai chạm tời máu thì bị mắc ô uế theo luật, vì theo họ máu là sự sống thuộc về Thiên Chúa và do Thiên Chúa làm chủ, nên con người không được phép đụng đến máu. Chính vì thế khi Chúa Giêsu nói về việc ăn thịt và uống máu của Người, thì những người Do Thái lấy làm chướng tai và không thể chấp nhận được, vì như thế là xúc phạm trầm trọng tới Thiên Chúa.
Sau một thời gian theo Chúa Giêsu, nghe lời Người giảng, thấy việc Người làm, các môn đệ phải có một chọn lựa dứt khoát riêng cho mình, hoặc tin hay không tin, đón nhận hay từ chối, bước theo hay bỏ cuộc. Khi nghe Chúa Giêsu giảng dạy giáo lý về bánh hằng sống và đòi buộc những người tin theo Chúa phải đón nhận lương thực là mình máu Người làm của ăn của của uống, thì cũng đã có một số môn đệ bỏ đi vì không chấp nhận được giáo huấn của Chúa. Để có thể đón nhận được Mình và Máu Chúa Giêsu và con người của Ngài, thì đòi phải có một đức tin được ban cho từ nơi Thiên Chúa.
Tin Đức Giêsu là Thiên Chúa không phải là điều dễ dàng đối với những người Caphanaum ngày xưa cũng như con người ngày nay, vì như ngày xưa người Do Thái chỉ nhìn thấy nơi Đức Giêsu là con ông Giuse làng Nazareth, là một chàng thanh niên ở trong làng, có hơn chăng thì ông Giêsu cũng chỉ như một trong các thày Raby, và ngày nay nhiều người vẫn không tin nhận Đức Giêsu, vì cho rằng Đức Giêsu và Tin Mừng của Ngài chỉ là sản phẩm của người Kitô hữu. Nhưng đối với những người Kitô hữu, thì Đức Giêsu chính là một vị Thiên Chúa quyền năng từ trời mà đến, là Đắng sáng tạo và làm chủ mọi vật mọi loài, làm chúa tể trên sự sống và sự chết. Tin Đức Giesu là dám cùng chết để được cùng sống với Ngài, dám đi vào con đường đau khổ của Ngài để bước vào vinh quang, là dám trao phó đời mình trong tay Ngài, kể cả để cho Ngài hoàn toàn sử dụng cuộc đời của mình. Với những đòi hỏi quyết liệt như vậy, đã có nhiều môn đệ rút lui không theo Chúa nữa.
Trong lúc có những môn đệ bỏ đi vì không thể đón nhận được giáo huấn của Chúa Giêsu, thì còn nhóm Mười Hai vẫn trung thành theo Chúa. Chúa Giêsu đã đưa ra cho họ chọn lựa: Còn anh em, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao? Simon Phêrô đã thay mặt anh em, nói lên sự xác tin và lòng trung thành của các ông vào Chúa Giêsu: Bỏ Thày chúng con biết theo ai? Thày mới có những lời ban sự sống đời đời. Các tông đồ đã tái khẳng định lòng trung thành của mình vào Chúa Giêsu, và bày tỏ lòng quyết tâm tin, yêu và bước theo Thày, vì chỉ có Thày mới có thể đem đến cho những người tin sự sống đời đời.
Theo Chúa Giêsu phải là một chọn lựa dứt khoát, không thể chấp nhận nước đôi hoặc bắt cá hai tay. Ngày xưa khi vừa mới đặt chân vào đất hứa, thì ông Giosuê đã quy tụ dân chúng tại thánh địa Sikhem, và đặt ra cho dân Israel một chọn lựa dứt khoát, hoặc là trung thành tôn thờ Thiên Chúa của Israel, hoặc là chọn bái lạy các thần của dân ngoại. Một lần nữa dân Israel công khai tuyên bố: Chúng tôi không có ý định lìa bỏ Thiên Chúa để chạy theo các thần khác của dân ngoại, vì chinh Thiên Chúa mới là Đấng dẫn đưa cha ông chúng tôi ra khỉ đất Aicập…, chúng tôi sẽ phụng thờ Người vì người là Thiên Chúa của chúng tôi.
Chọn Chúa, theo Chúa, không thể là thái độ lững thững tới đấu hay tới đó, cũng không phải là thái độ, hời hợt kéo lê cuộc đời mình, mà phải là một sự gắn bó cụ thể mật thiết, sống động, như hình ảnh Thánh Phaolô diễn tả, đó là gắn bó với Chúa với Hội Thánh như vợ chồng gắn bó với nhau. Thiên Chúa yêu thương chúng ta và đã hy sinh cả tính mạng để cứu chuộc chúng ta, và Ngài vẫn hằng yêu thương bảo vệ chúng ta săn sóc cho chúng ta từ ngày từng giờ; tình yêu của Ngài dành cho con người không hề thay đổi cũng không bao giờ nhạt phai. Như người vợ yêu thương chồng, và như người chồng yêu thương che chở người vợ thế nào, thì tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta cũng như vậy, đồng thời chúng ta cũng phải đáp trả bằng tình yêu mến và gắn bó với Chúa như tình yêu của vợ chồng gắn bó với nhau. Nếu người nam và người nữ quyết định để thành vợ thành chồng của nhau, quyết định ấy không có gì thay đổi được, vì quyết định ấy là quyết định được Chúa chúc phúc, thì quyết định tin Chúa theo Chúa cũng phải là một quyết định vĩnh viễn và không bao giờ hối tiếc.
Thưa quý OBACE, cuộc sống con người luôn là những chọn lựa liên tục, khi đã chọn bên này, thì phải chấp nhận hy sinh từ bỏ bên kia, mà từ bỏ thì luôn luôn đau đớn và khó khăn. Khi chọn lựa theo Chúa cũng vậy, đã chọn Chúa, thì phải chấp nhận từ bỏ ma quỷ và những lôi kéo của thế gian, chọn Thiên Chúa là Đấng Thánh, thì phải từ bỏ những gì là tội lỗi xấu xa, Chọn làm môn đệ Đức Kitô thì phải chấp nhận từ bỏ những gì nghịch với Đức Kitô, chon đi theo con đường của Tin mừng là phải chấp nhận sự từ bỏ, khiêm hạ và hy sinh, chọn để được sự sống đời đời thì phải từ bỏ những gì làm tổn hại đến sự sống ấy, chọn hạnh phúc Nước trời thì phải bỏ những hạnh phúc gỉa tạo của thế gian.
Thưa các bậc làm cha mẹ, chúng ta sẽ chọn gì cho gia đình mình, có những lúc Chúa cũng đặt cho ta câu hỏi để thử lòng tín trung của chúng ta: Ông bà có muốn bỏ Chúa để chọn một cuộc sống dễ dãi không? Mỗi người cha người mẹ trong gia đình phải là người chọn để cho gia đình mình như thế nào, chúng ta chọn hạnh phúc hay bất hạnh, chọn công việc hay chọn con cái, nếu chúng ta chọn sư vật chất và theo đuổi nó đến cùng, tuy nó không hẳn là điều xấu, nhưng nó có thể làm cho gia đình chúng ta lạc hướng xa rời mục đích của cuộc sống hôn nhân gia đình; chúng ta chọn công việc, thì công việc nó sẽ chiếm trọn thời gian của chúng ta và nó nuốt chửng con cái của chúng ta. Còn khi chúng ta dám chọn Chúa, dám tuyên xưng như Thánh Phêrô: Bỏ Thày con biết đi theo ai, vì Thày mới có lời ban sự sống, thì Chúa cũng sẽ không thể bỏ chúng ta. Khi tuyên xưng như thế, tức là chúng ta tuyên xưng một niềm tin tuyệt đối trung thành, và tín thác nơi Chúa, đặt Chúa làm trung tâm của cuộc sống cá nhân và của gia đình, và cũng là lời cam kết dùng Lời của Chúa làm sức sống và là đường dẫn đưa ta và gia đình tới hạnh phúc.
Các bạn trẻ thân mến, ngày hôm nay các bạn đang đứng trước bao nhiêu sư hào nhoáng của xã hội, bao nhiêu mời chào lôi kéo của sư giàu sang tiện nghi, thoải mái, và lối sống buông thả tự do, cùng với biết bao nhiêu trào lư tư tưởng, quan điểm, lối sống, phong cách…, đứng trước một rừng những chọn giữa tốt và xấu như thế, đòi chúng ta phải quyết định, không thể lưỡng lự. Rất tiếc có nhiều người trẻ đã không dám chọn Chúa, không muốn Chúa can thiệp vào cuộc đời, họ đã chọn tư do buông thả và thế gian, họ chọn sự thoải mãi dễ dãi, chọn tiền bạc công danh sự nghiệp hơn Thiên Chúa, và có khi còn chọn đứng về phía đối nghịch với Thiên Chúa. Chắc chắn những chọn lựa như thế không phải là chọn lựa khôn ngoan, và không thể đưa tới hạnh phúc và bình an. Chỉ khi chúng ta dám chọn Chúa và chọn bước theo Tin Mừng của Người, thì chẳng những chúng ta không bị mất mát, trái lại chúng ta lại được Thiên Chúa trả lại cho chúng ta hạnh phúc ngay ở đời này và nhất là hạnh phúc đời sau.
Có nhiều bạn trẻ khác cũng đang đứng trước chọn lựa, chọn cho mình một con đường sống, một bậc sống, hoặc sống đời tu trì để có thể cống hiến và phục vụ nhiều hơn, hoặc là sống đời gia đình với những thách đố của gia đình, cả hai đều là những chọn lựa tốt. Để có được quyết định khôn ngoan sáng suốt, thì cần được ơn Thiên Chúa ban cho, vì thế, cần cầu nguyện để nhận ra tiếng Chúa mời gọi. Chọn để phục vụ và cống hiến cho nhiều người vẫn là một chọn lựa cao đẹp, và cũng đòi hỏi phải hy sinh những gì là riêng tư, hy sinh hạnh phúc cá nhân để vui với niềm vui của mọi người và hạnh phúc với hạnh phúc của mọi người, chọn lựa như thế cũng chính là chọn theo Đức Kitô và chọn Ngài làm gia nghiệp đời đời.
Xin Chúa cho chúng ta có một quyết định chọn lựa khôn ngoan phù hợp với thánh ý Chúa. Amen
Tác giả bài viết: Lm. Giuse Đỗ Đức Trí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét