Nhạc nền

** *
Photobucket* Photobucket *
PHÔI PHA

23 tháng 4, 2012

“Người ăn trước mặt các ông …”

“Ở đây các con có gì ăn không ? Họ dâng cho Người một mẩu cá nướng và một tảng mật ong. Người ăn trước mặt các ông và đưa phần còn lại cho họ.” (Lc 24,41-43).

“Người ăn trước mặt các ông …”
“Ở đây các con có gì ăn không ? Họ dâng cho Người một mẩu cá nướng và một tảng mật ong. Người ăn trước mặt các ông và đưa phần còn lại cho họ.” (Lc 24,41-43).
Người ăn … là để cho các môn đệ yên lòng và thấy rằng Ngài sống lại thật rồi … bởi vì Ngài có thể … ăn !!!
Một hành động tức thời và rất tâm lý của Chúa : ăn … để đảm bảo rằng mình … đang sống !!!
Nghĩa là “đã sống thì phải … ăn !” … Hết sống thì cũng ngừng … ăn ! Cho nên khi một người già hay bị bệnh lâu năm … chợt ngừng ăn … thì người ta cũng biết là họ sắp ra đi …
Mấy ông môn đệ Chúa - thời gian này bề bộn đầu óc những xáo trộn của mấy sự kiện quá lớn - vậy mà … vẫn phải nghĩ đến chuyện ăn … và đủ kiên nhẫn để có cá mà nướng, tìm ra mật ong để bồi dưỡng … thì biết rằng chuyện ăn uống và lo cho sự sống là cần … dù cái gì xảy ra … cũng từ từ mà tính !!!
Người ta vẫn hay ví von : ăn Bắc - mặc Kinh : mấy tay miền Bắc khá sành trong chuyện ăn : chế biến, thưởng thức … và màu mè - mấy nàng xứ Huế khá kỹ trong chuyện mặc : thanh tao, kín đáo … và bắt mắt …
Cái chuyện “ăn” và “mặc” - trong hôm nay - khá là “thời sự” và tốn kém nhiều giấy, mực … đồng thời cũng là những thứ tin “giật gân” của giới ngồi lê …
Nhưng “ăn” để làm chứng rằng Chúa đã sống lại … thì có lẽ … không mấy ai nghĩ tới !!!
Người ta “ăn” ở mọi dịp có thể : rửa tội cho con, con nhận bí tích Thêm Sức, con cái kết hôn, bổn mạng gia đình, kỷ niệm chịu chức, kỷ niệm thành hôn, giỗ cha giỗ mẹ, làm phép nhà, làm phép xe … Nghĩa là - rất xã hội - mọi chuyện phải có “lễ” và có “lạc” … thì mới thành sự !!!
Từ cái “ăn” đó … người ta cũng cầu kỳ tìm đến với cái “uống” … Cầu kỳ … nhưng lại không mấy thưởng thức … ngược lại dồn dập … để rồi “quắc cần câu” … một bữa nhậu … mệt bằng … ba ngày cuốc đất !!!
Ở đây Chúa ăn … để minh chứng rằng : Chúa sống và Ngài vẫn là “một” trước khổ nạn cũng như sau sống lại … Ngài đã thuộc thế giới “siêu” mọi qui luật … nhưng - để các môn đệ tin - Ngài ăn và ăn tượng trưng thôi … Một vài miếng … rồi đưa phần còn lại cho các ông …
Nhơ nhớ như ở đâu đó - khi diễn tả về thiên đàng, người ta cũng hay dùng đến hình ảnh những bữa ăn … và đặc biệt, trong Kinh Thánh, những bữa tiệc vẫn là những trình bày cụ thể nhất cho “thời của ơn cứu độ” … và “triều đại của Đấng Cứu Thế” …
Nôm na … người ta dẫn một ai đó lên thiên đàng … Lang thang trong miền cực lạc … người ta nhận thấy chỗ này là “tiệc” … chỗ kia là “yến” … mà sao có nơi thì khách đồng bàn hồng hào, vui vẻ … mà có nơi thì ốm o, buồn phiền … Thì ra đôi đũa của mỗi tay dài quá khổ … Đám nào biết cách gắp cho nhau, đưa vào miệng nhau … thì hân hoan và phong phú … Đám nào chỉ tìm cách gắp và bỏ vào miệng mình thôi … thì vương vãi tùm lum … và gầy còm, mỏi mệt …
Chúa “ăn” để minh chứng rằng : Chúa sống …
Ngồi lại với các môn đệ ở những giây phút tê tái phận người, Ngài cũng cùng “ăn” Bữa Tiệc Vượt Qua truyền thống … để rồi đưa các môn đệ … vào bữa tiệc Ân Tình của Nhiệm Tích Thánh Thể … Bữa Tiệc mà người môn đệ được Cha Piô Ngô Phúc Hậu gửi thư ngỏ : Tớ vẫn thương cậu, nhưng tớ không thể quên được hình ảnh cậu ôm hôn Thầy để nộp Thầy … Người môn đệ ấy đã rời bàn tiệc trước “giờ cao điểm” … và trước mặt y là … “đêm tối !” …
“Ăn” … dĩ nhiên rồi … nhưng “ăn” sao đó … để làm chứng … về Chúa sống lại …
“Uống” … dĩ nhiên rồi … nhưng “uống” sao đó … để làm chứng … về Chúa sống lại …

Bữa Tiệc Thánh Lễ - Lời và Mình Máu - phải là một Bữa Tiệc Mẫu … về cách thức “ăn” và “uống” … cho đến khi Ngài lại đến …


 
Tác giả bài viết: Lm. Giuse Ngô Mạnh Điệp

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét