“Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.”
Tôi không muốn coi đây là một lệnh truyền, vì mệnh lệnh bao giờ cũng là điều do vị bề trên truyền xuống, chứ không xuất phát từ bản thân, từ một đòi hỏi thâm sâu của cõi lòng minh. Đối với Nhóm Mười Một, vào thời điểm của họ, thì có lẽ đúng là một mệnh lệnh; đơn giản là vì họ chưa hiểu được rằng các biến cố đang dồn dập xảy ra đích thị là Tin Mừng. Họ lo âu, họ sợ hãi thì đúng hơn, trong biến cố thập giá đã đành, mà cả trong các lần Đấng Phục Sinh hiện ra với họ. Phải đợi tới khi ‘Thần Chân Lý’ đến dạy đỗ trực tiếp, họ mới vỡ lẽ ra (Ga 14,26; 16,12-13). Khi đó mệnh lệnh Chúa truyền trước khi về trời mới trở thành một cảm nghiệm không thể cưỡng lại, thôi thúc họ từ bên trong (Cv 2,4). Đối với Ki-tô hữu chúng ta hôm nay thì khác hẳn: ta có nhiều thời gian để suy tư, để cử hành biến cố tử nạn và phục sinh như một Tin Mừng đích thực; ta đã được ban ‘Thần Chân Lý’ để dạy cho biết mọi sự. Vì thế, nếu là Ki-tô hữu chân chính, ‘hãy đi khắp tứ phương thiên hạ… loan báo Tin Mừng’ chắc hẳn sẽ không còn là một lệnh truyền từ bên ngoài, mà phải là một thúc bách từ niềm tin thâm sâu nhất bên trong.
Vậy nếu Tin Mừng là một thôi thúc từ bên trong thì quả thực sự hiện diện hữu hình của đức Giê-su, cho dầu đã sống lại vinh hiển, sẽ không còn là cần thiết nữa. Người có thể yên tâm về trời, và còn nên sớm về trời nữa là đàng khác, với điều kiện làm sao các môn đệ nắm bắt được cuộc sống, sự chết và phục sinh của Người đích thực là Tin Mừng, Tin Mừng cho mọi người và cho từng người. Chỉ lúc đó, vâng, chỉ lúc đó, như các Tông Đồ, tôi mới có thể ‘ra đi rao giảng khắp nơi’. Như thế thì sứ điệp chính mà Lời Chúa muốn gởi tới tôi hôm nay lại không chỉ là tưởng nhớ tới biến cố ‘Chúa Giê-su được đưa lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa’, mà là làm một cuộc tổng kiểm tra xem những gì đã cử hành trong suốt gần hai tháng qua, đối với tôi, có thật sự là Tin Mừng hay không? Cuộc kiểm tra này càng cần thiết vì đồng thời nó làm cho tôi nghiệm ra một điều nữa, là Ki-tô hữu tôi cần không ngừng gia tăng ý thức về sự hiện diện của ‘Thần Chân Lý’ trong tôi, để sống với Người cách sâu xa hơn, và để nhờ Người và trong Người, sức mạnh Tin Mừng sẽ càng tác động tôi trong thời gian tới của niên lịch phụng vụ (mùa Hiện Xuống).
Chính vì ý thức được Tin Mừng, với sức mạnh vô địch của nó, mà tôi ngộ ra ‘những dấu lạ sẽ đi theo những ai có lòng tin’ thực ra cũng chăng có gì là bất thường cho lắm: trừ được quỉ - hay hoàn lại sức sống tình yêu của Thiên Chúa cho nhiều tâm hồn; nói được những tiếng mới lạ - hay nhìn nhận Lời Thiên Chúa là tình yêu và từ nhân, tha thứ và không hề luận phạt; cầm được rắn, và dù có uống nhằm thuốc độc thì cũng chẳng sao - hay can đảm liều lĩnh gánh vác những công việc tự nhiên không ai thèm làm hoặc dám làm; đặt tay trên những người bệnh, thì những người này sẽ được mạnh khỏe - hay thể hiện bằng mọi cách lòng nhân từ thương xót của Thiên Chúa cho kẻ yếu hèn nhất. Vài dấu lạ được kể ra, cho dầu có gây đôi chút ấn tượng, thì cũng chỉ chấm phá vài nét cho cái nội dung phong phú vô tận của Tin Mừng. Tất cả các điều này, kể cả sức mạnh vô địch của Tin Mừng, tôi đều đang được hưởng, nhờ ơn gọi Ki-tô hữu. Trong Thánh Thần, tôi đã đón nhận Tin Mừng đức Ki-tô Giê-su, Tin Mừng ‘Thiên Chúa hết lòng yêu thương thế gian’. Một khi đã sở đắc được niềm tin này thì Chúa có hiện ra hữu hình hay ẩn mình vô hình, tôi có được tận mắt chứng kiến phép lạ mặt trời quay cuồng như tại Fatima năm nào hay âm thầm sống tin yêu trong tăm tối như Mẹ Tê-rê-xa Can-cút-ta… thì cũng không mấy quan trọng. Sự lạ thì vẫn là sự lạ… nhưng chỉ tác động được bên ngoài và nhất thời thôi. Chỉ có Tin Mừng mới có sức thúc đẩy tôi ‘đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo’. Mẹ Tê-rê-xa đã ngừng loan báo Tin Mừng cho những người hấp hối cùng cực nhất của thành phố Can-cút-ta bằng phục vụ âm thầm… chỉ vị Mẹ luôn thâm tín rằng: ‘Chúa thương yêu tôi không phải vì tôi tốt lành, nhưng tôi cố gắng trở nên tốt lành hơn vì biết rằng Chúa thương yêu tôi’. Phải, chỉ duy những ai thấu hiểu được Tin Mừng tình yêu mới có thể lên đường loan báo Tin Mừng cho muôn dân, bằng nhiều phương tiện và cách thức khác nhau.
Lạy Chúa, trước khi về trời nếu Chúa hứa ban cho con một điều ước, thì con sẽ ước gì đây? Con sẽ không ước được thấy Chúa đôi khi hiện ra hữu hình, được khôn ngoan, lợi khẩu, làm phép lạ hay gì gì khác. Điều ước duy nhất của con phải là được ở lại sâu hơn trong tình thương của Chúa; được thấu hiểu sâu hơn Tin Mừng Chúa yêu thương. Xin đổ tràn Thánh Thần Tình Yêu vào hồn con, để, vì thâm tín rằng mình được Thiên Chúa yêu, con sẽ lên đường loan truyền Tin Mừng Chúa cho mọi người. Amen
Tác giả bài viết: Lm Gioan Nguyễn Văn Ty SDB
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét