Nhạc nền

** *
Photobucket* Photobucket *
PHÔI PHA

18 tháng 1, 2013

18-1-13, Thứ Sáu tuần I Thường Niên (năm lẻ) Dt 4,1-5.11; Tv 77; Mc 2,1-12.


18-1-13, Thứ Sáu tuần I Thường Niên (năm lẻ)  Dt 4,1-5.11; Tv 77; Mc 2,1-12.
Bài đọc: Dt 4,1-5.11
1 Thưa anh em, chúng ta phải sợ rằng trong khi lời hứa được vào chốn yên nghỉ của Người vẫn còn đó, mà có ai trong anh em bị coi đã mất cơ hội. 2 Quả thế, chúng ta đã được nghe loan báo Tin Mừng như những người kia. Nhưng lời họ đã nghe không sinh ích gì cho họ, bởi vì những kẻ đã nghe không lấy đức tin đáp lại lời giảng. 3 Còn chúng ta là những người tin, chúng ta đang vào chốn yên nghỉ đó, như lời Thiên Chúa đã phán : Nên Ta mới thịnh nộ thề rằng : chúng sẽ không được vào chốn yên nghỉ của Ta. Công việc của Thiên Chúa đã hoàn thành từ tạo thiên lập địa, 4 như có chỗ Thiên Chúa phán về ngày thứ bảy rằng : Khi đã làm xong mọi công việc, thì ngày thứ bảy Thiên Chúa nghỉ. 5 Trong đoạn thánh vịnh nói trên, lại cũng có lời chép rằng : Chúng sẽ không được vào chốn yên nghỉ của Ta. 11 Vậy, chúng ta hãy cố gắng vào chốn yên nghỉ này, kẻo có ai cũng theo gương bất tuân đó mà sa ngã.
Đáp ca: Tv 77,3 và 4bc.6b-7.8 (Đ. x. c. 7b)
Đáp :   Anh em đừng lãng quên những việc Thiên Chúa làm.
3          Chúng tôi từng nghe biết điều cha ông kể lại cho mình :
4bc      sẽ tường thuật cho thế hệ mai sau : sự nghiệp lẫy lừng, quyền uy của Chúa.                     
Đáp :   Anh em đừng lãng quên những việc Thiên Chúa làm.
6b        Rồi mai ngày đến lượt kể cho con cháu mình.
7          Như vậy, chúng sẽ đặt niềm tin vào Thiên Chúa, không lãng quên những việc Chúa làm
            và tuân giữ lệnh Người truyền dạy :                          
Đáp :   Anh em đừng lãng quên những việc Thiên Chúa làm.
8          Đừng như thể cha ông, nòi ngoan cố phản loạn,
nòi tâm địa thất thường, dạ bất trung cùng Chúa.     
Đáp :   Anh em đừng lãng quên những việc Thiên Chúa làm.
Tung hô Tin Mừng: Lc 7,16
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng: Mc 2,1-12
1 Bấy giờ, Đức Giê-su trở lại thành Ca-phác-na-um. Hay tin Người ở nhà, 2 dân chúng tụ tập lại, đông đến nỗi trong nhà ngoài sân chứa không hết. Người giảng lời cho họ. 3 Bấy giờ người ta đem đến cho Đức Giê-su một kẻ bại liệt, có bốn người khiêng. 4 Nhưng vì dân chúng quá đông, nên họ không sao khiêng đến gần Người được. Họ mới dỡ mái nhà, ngay trên chỗ Người ngồi, làm thành một lỗ hổng, rồi thả người bại liệt nằm trên chõng xuống. 5 Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức Giê-su bảo người bại liệt : "Này con, con đã được tha tội rồi." 6 Nhưng có mấy kinh sư đang ngồi đó, họ nghĩ thầm trong bụng rằng : 7 "Sao ông này lại dám nói như vậy ? Ông ta nói phạm thượng ! Ai có quyền tha tội, ngoài một mình Thiên Chúa ?" 8 Tâm trí Đức Giê-su thấu biết ngay họ đang thầm nghĩ như thế, Người mới bảo họ : "Sao trong bụng các ông lại nghĩ những điều ấy ? 9 Trong hai điều : một là bảo người bại liệt : ' Con đã được tha tội rồi ', hai là bảo : ' Đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi ', điều nào dễ hơn ? 10 Vậy, để các ông biết : ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội, -Đức Giê-su bảo người bại liệt,- 11 Ta truyền cho con : Hãy đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi về nhà !" 12 Người bại liệt đứng dậy, và lập tức vác chõng đi ra trước mặt mọi người, khiến ai nấy đều sửng sốt và tôn vinh Thiên Chúa. Họ bảo nhau : "Chúng ta chưa thấy vậy bao giờ !"
Suy niệm và cầu nguyện

Con Người có quyền tha tội
(Mc 2,10)

I Lấy đức tin đáp lại lời giảng để được vào chốn yên nghỉ của Chúa.
Lạy Chúa, trong bài đọc (Dt 4,1-5.11) hôm nay, Chúa nhắc nhở chúng con nhiều lần từ chốn yên nghỉ của Chúa
1/ Lời hứa vào chốn yên nghỉ của Chúa vẫn còn đó, nhưng lại bị mất cơ hội: Thưa anh em, chúng ta phải sợ rằng trong khi lời hứa được vào chốn yên nghỉ của Người vẫn còn đó, mà có ai trong anh em bị coi đã mất cơ hội.(Dt 4,1)
 2/ Lý do bị mất cơ hội là vì không lấy đức tin đáp lại lời giảng Tin Mừng đã được nghe:  Quả thế, chúng ta đã được nghe loan báo Tin Mừng như những người kia. Nhưng lời họ đã nghe không sinh ích gì cho họ, bởi vì những kẻ đã nghe không lấy đức tin đáp lại lời giảng.(Dt 4,2)
 3/ Lạy Chúa, khi chúng con lấy đức tin đáp lại lởi giảng dạy của Chúa trong Kinh Thánh là chúng con đang vào chốn yên nghỉ của Chúa: Còn chúng ta là những người tin, chúng ta đang vào chốn yên nghỉ đó, (Dt 4,3a)
4/ Chốn yên nghỉ của Chúa là như thế nào? Là thể trạng bình an, thanh tịnh? Là tiến trình vì có từ đang? Nhưng vì sao Chúa lại thịnh nộ, không cho “chúng” vào chốn yên nghỉ của Chúa? như lời Thiên Chúa đã phán : Nên Ta mới thịnh nộ thề rằng : chúng sẽ không được vào chốn yên nghỉ của Ta.  Vì “chúng” là những người bất tuân, không thực hành Lời Chúa: kẻo có ai cũng theo gương bất tuân đó mà sa ngã. (Dt 4,11b)
5/ Công việc của Thiên Chúa đã hoàn thành từ tạo thiên lập địa (Dt 4,3b) như có chỗ Thiên Chúa phán về ngày thứ bảy rằng : Khi đã làm xong mọi công việc, thì ngày thứ bảy Thiên Chúa nghỉ. (Dt 4,4) Trong đoạn thánh vịnh nói trên, lại cũng có lời chép rằng : Chúng sẽ không được vào chốn yên nghỉ của Ta. (Dt 4,5)
Lạy Chúa, con không hiểu chốn an nghỉ của Chúa là thế nào, nhưng con thấy chính Lời Chúa là ánh sáng, là sức mạnh, là chốn tựa nương của con khi con phải đối diện với nhiều thử thách. Và nhất là, có khi chính Lời Chúa nhắc nhở, thúc giục chúng con phải chiến đấu để sống theo Lời Chúa dạy. Vì thế, mà thánh Phaolô nói: chúng ta hãy cố gắng vào chốn yên nghỉ này, .(Dt 4,11a)
II Anh em đừng lãng quên những việc Thiên Chúa làm.
- Chúng tôi từng nghe biết điều cha ông kể lại cho mình: sẽ tường thuật cho thế hệ mai sau: sự nghiệp lẫy lừng, quyền uy của Chúa.      (Tv 77,3 và 4bc)         
- Rồi mai ngày đến lượt kể cho con cháu mình. Như vậy, chúng sẽ đặt niềm tin vào Thiên Chúa, không lãng quên những việc Chúa làm và tuân giữ lệnh Người truyền dạy: (Tv 77,6b-7)
- Đừng như thể cha ông, nòi ngoan cố phản loạn, nòi tâm địa thất thường, dạ bất trung cùng Chúa. (Tv 77,8)    
Vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người. (Lc 7,16)
            III Có lòng tin thì được tha tội, được chữa lành
1/ Bối cảnh: Bấy giờ, Đức Giê-su trở lại thành Ca-phác-na-um. Hay tin Người ở nhà
(Mc 2,1) dân chúng tụ tập lại, đông đến nỗi trong nhà ngoài sân chứa không hết. Người giảng lời cho họ (Mc 2,2)
2/ Người bại liệt: Bấy giờ người ta đem đến cho Đức Giê-su một kẻ bại liệt, có bốn người khiêng (Mc 2,3)
3/ Cách xử lý của những người giúp đỡ người bại liệt đầy tin tưởng: Nhưng vì dân chúng quá đông, nên họ không sao khiêng đến gần Người được. Họ mới dỡ mái nhà, ngay trên chỗ Người ngồi, làm thành một lỗ hổng, rồi thả người bại liệt nằm trên chõng xuống. (Mc 2,4)
4/ Người bại liệt được tha tội: Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức Giê-su bảo người bại liệt:"Này con, con đã được tha tội rồi." (Mc 2,5)
5/ Suy nghĩ của các kinh sư: Nhưng có mấy kinh sư đang ngồi đó, họ nghĩ thầm trong bụng rằng :(Mc 2,6) "Sao ông này lại dám nói như vậy ? Ông ta nói phạm thượng ! Ai có quyền tha tội, ngoài một mình Thiên Chúa ?" (Mc 2,7)
6/ Chúa Giêsu dạy bảo các kinh sư: Tâm trí Đức Giê-su thấu biết ngay họ đang thầm nghĩ như thế, Người mới bảo họ : "Sao trong bụng các ông lại nghĩ những điều ấy ? (Mc 2,8) Trong hai điều: một là bảo người bại liệt: ' Con đã được tha tội rồi ', hai là bảo: ' Đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi ', điều nào dễ hơn ?(Mc 2,9) Vậy, để các ông biết: ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội, (Mc 2,10a)
7/ Người bại liệt được chữa lành: Đức Giê-su bảo người bại liệt, - (Mc 2,10b) Ta truyền cho con: Hãy đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi về nhà !" (Mc 2,11) Người bại liệt đứng dậy, và lập tức vác chõng đi ra trước mặt mọi người, khiến ai nấy đều sửng sốt và tôn vinh Thiên Chúa. Họ bảo nhau : "Chúng ta chưa thấy vậy bao giờ !" (Mc 2,12)
Lạy Chúa Giêsu, hôm nay Chúa mạc khải cho chúng con biết, Chúa Giêsu là Con Người và cũng là Thiên Chúa. Các ông kinh sư nói đúng: Chỉ có một mình Thiên Chúa mới có quyền tha tội. Người Do Thái nhận ra Chúa Giêsu là Con Người không khó, nhưng nhận ra Chúa Giêsu là Thiên Chúa thật khó, cho nên họ kết luận Chúa phạm thượng.
  Chúa Giêsu là Thiên Chúa, Chúa Giêsu có quyền tha tội. Chúa Giêsu cũng chữa lành bệnh tật phần xác. Nhưng con thấy thân xác và linh hồn liên quan thật chặt chẽ với nhau. Tội lỗi làm cho con không thể hoạt động và sống trong Thần Khí của Thiên Chúa.Tộii lỗi làm cho con bị bại liệt về phần linh hồn, và cũng làm cho chúng con bại liệt phần xác nữa.
Hôm nay, Chúa tha tội và chữa lành người bị bại liệt. Chúng con xin Chúa tha tội và chữa lành bệnh bại liệt của chúng con và của toàn thế giới, để chúng con sống theo Lời Chúa dạy hầu chúng con được vào chốn yên nghỉ của Chúa, trong suối nguồn Tình Yêu của Thiên Chúa Tình Yêu. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét