Nhạc nền

** *
Photobucket* Photobucket *
PHÔI PHA

9 tháng 1, 2013

9-1-13, Thứ Tư sau lễ Hiển Linh, 1 Ga 4,11-18; Tv 71; Mc 6,45-52.


9-1-13, Thứ Tư sau lễ Hiển Linh,  1 Ga 4,11-18; Tv 71; Mc 6,45-52.

Bài đọc: 1 Ga 4,11-18

11        Anh em thân mến,

            nếu Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta như thế,

            chúng ta cũng phải yêu thương nhau.

12        Thiên Chúa chưa ai được chiêm ngưỡng bao giờ.

            Nếu chúng ta yêu thương nhau,

            thì Thiên Chúa ở lại trong chúng ta,

            và tình yêu của Người nơi chúng ta mới nên hoàn hảo.

13        Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được rằng

            chúng ta ở lại trong Người và Người ở lại trong chúng ta :

            đó là Người đã ban Thần Khí của Người cho chúng ta.

14        Phần chúng tôi, chúng tôi đã chiêm ngưỡng

            và làm chứng rằng : Chúa Cha đã sai Con của Người đến

            làm Đấng cứu độ thế gian.

15        Hễ ai tuyên xưng Đức Giê-su là Con Thiên Chúa,

            thì Thiên Chúa ở lại trong người ấy

            và người ấy ở lại trong Thiên Chúa.

16        Còn chúng ta, chúng ta đã biết

            tình yêu của Thiên Chúa nơi chúng ta, và đã tin vào tình yêu đó.

            Thiên Chúa là tình yêu :

            ai ở lại trong tình yêu thì ở lại trong Thiên Chúa,

            và Thiên Chúa ở lại trong người ấy.

17        Căn cứ vào điều này

            mà tình yêu đã nên hoàn hảo với chúng ta :

            đó là chúng ta được mạnh dạn trong ngày phán xét,

            vì Đức Giê-su thế nào

            thì chúng ta cũng như vậy ở thế gian này.

18        Tình yêu không biết đến sợ hãi ;

            trái lại, tình yêu hoàn hảo loại trừ sợ hãi,

            vì sợ hãi gắn liền với hình phạt

            và ai sợ hãi thì không đạt tới tình yêu hoàn hảo.

Đáp ca: Tv 71,2.10-11.12-13 (Đ. c. 11)

Đáp :   Lạy Chúa, muôn dân nước thảy đều phụng sự Ngài.

            Tâu Thượng Đế, xin ban quyền bính Ngài cho vị Tân Vương,

2          để Tân Vương xét xử dân Ngài theo công lý, và bênh vực quyền lợi kẻ nghèo hèn.

Đáp :   Lạy Chúa, muôn dân nước thảy đều phụng sự Ngài.

            Tâu Thượng Đế, xin ban quyền bính Ngài cho vị Tân Vương,

10        Từ Tác-sít và hải đảo xa xăm, hàng vương giả sẽ về triều cống.

            Cả những vua Ả-rập, Xơ-va, cũng đều tới tiến dâng lễ vật.

11        Mọi quân vương phủ phục trước bệ rồng, muôn dân nước thảy đều phụng sự.      

Đáp :   Lạy Chúa, muôn dân nước thảy đều phụng sự Ngài.

            Tâu Thượng Đế, xin ban quyền bính Ngài cho vị Tân Vương,

12        Người giải thoát bần dân kêu khổ và kẻ khốn cùng không chỗ tựa nương,

13        chạnh lòng thương ai bé nhỏ khó nghèo. Mạng sống dân nghèo, Người ra tay tế độ.           

Đáp :   Lạy Chúa, muôn dân nước thảy đều phụng sự Ngài.

            Tâu Thượng Đế, xin ban quyền bính Ngài cho vị Tân Vương,

Tung hô Tin Mừng: x. 1 Tm 3,16

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Chúa Ki-tô, vinh danh Chúa, Chúa được loan truyền giữa muôn dân. Lạy Chúa Ki-tô, vinh danh Chúa, Chúa được cả hoàn cầu tin kính. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng: Mc 6,45-52

Sau khi cho năm ngàn người được ăn no nê 45 lập tức, Đức Giê-su bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia về phía thành Bết-xai-đa trước, trong lúc Người giải tán đám đông. 46 Sau khi từ biệt các ông, Người lên núi cầu nguyện. 47 Chiều đến, chiếc thuyền đang ở giữa biển hồ, chỉ còn một mình Người ở trên đất. 48 Người thấy các ông phải vất vả chèo chống vì gió ngược, nên vào khoảng canh tư đêm ấy, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông và Người định vượt các ông. 49 Nhưng khi các ông thấy Người đi trên mặt biển, lại tưởng là ma, thì la lên. 50 Quả thế, tất cả các ông đều nhìn thấy Người và đều hoảng hốt. Lập tức, Người bảo các ông : "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ !" 51 Người lên thuyền với các ông, và gió lặng. Các ông cảm thấy bàng hoàng sửng sốt, 52 vì các ông đã không hiểu ý nghĩa phép lạ bánh hoá nhiều : lòng trí các ông còn ngu muội !

Suy niệm và cầu nguyện



 "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!"

 (Mc 6,50)

I Trong bài đọc (1 Ga 4,11-18) hôm nay, Chúa cũng nhắc nhở chúng con yêu thương nhau và còn cho chúng con đi xa hơn, tới tình yêu hoàn hảo: - Anh em thân mến, nếu Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta như thế, chúng ta cũng phải yêu thương nhau.  (1 Ga 4,11) Thiên Chúa chưa ai được chiêm ngưỡng bao giờ. Nếu chúng ta yêu thương nhau, thì Thiên Chúa ở lại trong chúng ta, và tình yêu của Người nơi chúng ta mới nên hoàn hảo. (1 Ga 4,12) Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được rằng chúng ta ở lại trong Người và Người ở lại trong chúng ta: đó là Người đã ban Thần Khí của Người cho chúng ta. (1 Ga 4,13)

Chính Thiên Chúa là tình yêu: - Phần chúng tôi, chúng tôi đã chiêm ngưỡng và làm chứng rằng: Chúa Cha đã sai Con của Người đến làm Đấng cứu độ thế gian. (1 Ga 4,14) Hễ ai tuyên xưng Đức Giê-su là Con Thiên Chúa, thì Thiên Chúa ở lại trong người ấy và người ấy ở lại trong Thiên Chúa. (1 Ga 4,15) Còn chúng ta, chúng ta đã biết tình yêu của Thiên Chúa nơi chúng ta, và đã tin vào tình yêu đó. Thiên Chúa là tình yêu: ai ở lại trong tình yêu thì ở lại trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở lại trong người ấy. (1 Ga 4,16)

Tình yêu hoàn hảo làm cho chúng con mạnh dạn hơn khi Chúa đến với chúng con trong ngày phán xét, khi cuộc đời dương thế này đã hết: - Căn cứ vào điều này mà tình yêu đã nên hoàn hảo với chúng ta: đó là chúng ta được mạnh dạn trong ngày phán xét, vì Đức Giê-su thế nào thì chúng ta cũng như vậy ở thế gian này.  (1 Ga 4,17)

Tình yêu hoàn hảo thì không sợ hãi: - Tình yêu không biết đến sợ hãi; trái lại, tình yêu hoàn hảo loại trừ sợ hãi, vì sợ hãi gắn liền với hình phạt và ai sợ hãi thì không đạt tới tình yêu hoàn hảo.  (1 Ga 4,18)

II Lạy Chúa, muôn dân nước thảy đều phụng sự Ngài. Tâu Thượng Đế, xin ban quyền bính Ngài cho vị Tân Vương, để Tân Vương xét xử dân Ngài theo công lý, và bênh vực quyền lợi kẻ nghèo hèn. (Tv 71,2)

- Từ Tác-sít và hải đảo xa xăm, hàng vương giả sẽ về triều cống. Cả những vua Ả-rập, Xơ-va, cũng đều tới tiến dâng lễ vật. Mọi quân vương phủ phục trước bệ rồng, muôn dân nước thảy đều phụng sự. (Tv 71,10-11)                                

- Người giải thoát bần dân kêu khổ và kẻ khốn cùng không chỗ tựa nương, chạnh lòng thương ai bé nhỏ khó nghèo. Mạng sống dân nghèo, Người ra tay tế độ. (Tv 71,12-13)  
- Lạy Chúa Ki-tô, vinh danh Chúa, Chúa được loan truyền giữa muôn dân. Lạy Chúa Ki-tô, vinh danh Chúa, Chúa được cả hoàn cầu tin kính. (1 Tm 3,16)

III Trong Tin Mừng (Mc 6,45-52) hôm nay, lời nói duy nhất của Chúa Giêsu là: "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!" (Mc 6,50) Lời Chúa nói khi các môn đệ đều hoảng hốt.

Trình thuật Tin Mừng kề lại rằng:

1. - Sau khi cho năm ngàn người được ăn no nê, lập tức, Đức Giê-su bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia về phía thành Bết-xai-đa trước, trong lúc Người giải tán đám đông. (Mc 6,45) Vì sao lập tức, Chúa bắt các môn đệ xuống thuyền ngay trong khi Người giải tán đám đông? Vì các môn đệ cũng đã mệt rồi, cần lánh xa đám đông để nghỉ ngơi? Vì sao hở Chúa, con không biết. Còn con thấy Chúa giải tán đám đông sau khi Chúa đã cho họ ăn no nê rồi. Chúa thương họ quá chừng. Còn Chúa, con thấy Chúa cũng mệt rồi. Chúa cũng cần nghỉ ngơi. Nhưng sự nghỉ ngơi của Chúa là những giờ phút tâm tình cầu nguyện với CHA : - Sau khi từ biệt các ông, Người lên núi cầu nguyện. (Mc 6,46) Chúa lên núi cầu nguyện, mà không có các môn đệ bên cạnh, cho con hiểu, chúng con cũng rất cần những giây phút riêng tư với Chúa trong đời sống hoạt động của mình - cảm tạ CHA khi kết thúc một hoạt động và lấy sức cho hoạt động tiếp theo.  

2. Và khung cảnh của hoạt động thứ hai: Chúa đi trên mặt biển: - Chiều đến, chiếc thuyền đang ở giữa biển hồ, chỉ còn một mình Người ở trên đất. (Mc 6,47) Người thấy các ông phải vất vả chèo chống vì gió ngược, nên vào khoảng canh tư đêm ấy, Người đi trên mặt biểnđến với các ông và Người định vượt các ông. (Mc 6,48) Chúa ơi! Chúa thương các môn đệ phải chèo chống vất vả vì ngược gió, nên đến với các môn đệ. Nhưng trong đêm tối, mà Chúa đi trên mặt biển, các môn đệ đâu có nghĩ rằng Chúa có khả năng đi trên biển nên tưởng là ma: -  Nhưng khi các ông thấy Người đi trên mặt biển, lại tưởng là ma, thì la lên. (Mc 6,49) Quả thế, tất cả các ông đều nhìn thấy Người và đều hoảng hốt.

3. Lập tức, Người bảo các ông: "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!" (Mc 6,50) Người lên thuyền với các ông, và gió lặng. (Mc 6,51a) Điều diệu kỳ tiếp theo, Chúa lên thuyền và gió lặng. Trong vòng có ít giờ, được chứng kiến hai phép lạ thế này, làm sao các môn đệ không  cảm thấy bàng hoàng sửng sốt, (Mc 6,51b) cho được.

Nhưng kết luận của thánh Marco làm con suy nghĩ: - Các ông cảm thấy bàng hoàng sửng sốt, (Mc 6,51b) vì các ông đã không hiểu ý nghĩa phép lạ bánh hoá nhiều: lòng trí các ông còn ngu muội ! (Mc 6,52) Chẳng lẽ ý nghĩa phép lạ hóa bánh ra nhiều và ý nghĩa Chúa Giêsu đi trên mặt biển gắn kết với nhau? Và gắn kết với nhau như thế nào? Chúa dẵn chúng con về với CHA? Cuộc đời dương thế là cuộc xuất hành, vượt qua?

Lạy Chúa, trong cuộc đời, nhiều lúc chúng con hoảng hốt vì thiếu hiểu biết, vd khi qua nghĩa trang có những đám lửa tự nhiên bốc cháy, thì bảo là ma, rồi sợ chạy vội vàng; vd như các môn đệ không biết Thầy minh là Đấng quyền năng và giàu lòng thương xót nên đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều và đi trên mặt biển một cách dễ dàng.

Lạy Chúa, trong cuộc đời, nhiều lúc chúng con hoảng hốt, sợ hãi vì thiếu tình yêu. Thiếu tình yêu, nên chúng con không nhận ra Chúa đến trong cuộc đời giữa những sóng gió, thử thách và đau khổ. Thiếu tình yêu nên chúng con không nhận ra những hồng ân dạt dào Chúa luôn rộng ban cho chúng con qua anh chị em chúng con.

Lạy Thiên Chúa là Tình Yêu, xin cho chúng con luôn luôn yêu thương nhau, để Thiên Chúa ở lại trong chúng con, và tình yêu của Thiên Chúa nơi chúng con được nên hoàn hảo. (1 Ga 4,12) Cho dù sóng gió, thử thách, ưu phiền và đau khổ, nếu chúng con có quên Chúa, thì xin Chúa lập tức, nói với chúng con "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!" (Mc 6,50) mà được ở lại trong Chúa, bình an, thanh thản và hạnh phúc. Amen.   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét