Tin Mừng Lc 2,22-35
22 Khi đã đến ngày lễ thanh tẩy của các ngài theo luật Mô-sê, bà Ma-ri-a và ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa, 23 như đã chép trong Luật Chúa rằng : "Mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh, dành cho Chúa", 24 và cũng để dâng của lễ theo Luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non. 25 Hồi ấy ở Giê-ru-sa-lem, có một người tên là Si-mê-ôn. Ông là người công chính và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Ít-ra-en, và Thánh Thần hằng ngự trên ông. 26 Ông đã được Thánh Thần linh báo cho biết là ông sẽ không thấy cái chết trước khi được thấy Đấng Ki-tô của Đức Chúa. 27 Được Thần Khí thúc đẩy, ông lên Đền Thờ. Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giê-su đem con tới để chu toàn tập tục Luật đã truyền liên quan đến Người, 28 thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng :
29 "Muôn lạy Chúa, giờ đây
theo lời Ngài đã hứa,
xin để tôi tớ này được an bình ra đi.
30 Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ
31 Chúa đã dành sẵn cho muôn dân :
32 Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại,
là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài."
33 Cha và mẹ Hài Nhi ngạc nhiên vì những lời ông Si-mê-ôn vừa nói về Người. 34 Ông Si-mê-ôn chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà Ma-ri-a, mẹ của Hài Nhi : "Thiên Chúa đã đặt cháu bé này làm duyên cớ cho nhiều người Ít-ra-en ngã xuống hay đứng lên. Cháu còn là dấu hiệu cho người đời chống báng ; 35 và như vậy, những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ ra. Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà."
ÁNH SÁNG SOI ĐƯỜNG CHO DÂN NGOẠI
-----------------
Đức Giêsu là ánh sáng thật, ánh sáng đã đến chiếu soi trần gian. Với tư cách là Đấng Cứu Thế, Chúa đã tỏ mình ra trong Đền thờ Giêrusalem, trung tâm sinh hoạt tôn giáo của người Do Thái.
Trong dịp tiến dâng Đức Giêsu trong Đền Thờ, Thánh Gia đã gặp được cụ Si-mê-on. Cụ chào mừng con trẻ là “Đấng Mê-si-a”, là “Ơn Cứu Độ” của Thiên Chúa - một ơn cứu độ vượt ngoài biên giới Israen và có liên can tới mọi dân tộc, bởi lẽ hài nhi Giêsu “là ánh sáng soi đường cho dân ngoại”.
Cụ già Simêon đã cả một đời chờ mong, luôn biết lắng nghe và nhạy bén với làn gió âm thầm của Thần khí. Được Thần Khí thúc đẩy, cụ lên đền thờ và gặp được “ơn cứu độ Chúa dành cho muôn dân và ánh sáng sọi đường cho dân ngoại…” Khi được tận mắt chiêm ngưỡng “Ánh Sáng” ấy, cụ Simêon sung sướng đến nỗi sẵn sàng “ra đi” trong bình an, bởi vì cụ biết rằng thời đại cứu thế đã khai mở nơi Đức Giêsu.
Đức Kitô đã tỏ mình ta cho thế giới. Ước gì ai trong chúng ta cũng cảm thấy vui mừng vì đã được tận mắt nhìn thấy “Ơn Cứu Độ Chúa đã dành sẵn cho muôn dân…”, để có thể thưa với Chúa rằng “xin cho con được an bình ra đi”. Thiên Chúa là hy vọng của chúng ta. Như cụ Simêon, hãy kiên nhẫn đợi chờ Thiên Chúa và để Thần Khí thúc đẩy, chúng ta sẽ gặp được Đức Kitô, Ánh Sáng soi đường đời của chúng ta.
Muôn lạy Chúa, giờ đây theo lời Ngài đã hứa, xin để tôi tớ này được an bình ra đi (Lc 2,29).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét